Lần đầu tiên học cách trở thành người lớn, lần đầu tiên biết thế nào là chân thành, và cũng là lần đầu tiên biết trải nghiệm nỗi đau.
mà bởi vì nó được chụp vào khoảnh khắc mà chúng ta hạnh phúc!
Tuỳ tiện chấp nhận những thứ mà ngay từ đầu bản thân nhận ra có điều gì đó không đúng.
Đến bất chợt, dừng lại một chút rồi cũng ra đi như cách mà họ đến, mà không để lại một lời nói.
Là khi chúng ta gặp nhau ở thời điểm anh đã đủ chín chắn và trưởng thành để bảo vệ, che chở cho em.
Dù muốn hay không, chúng ta cũng phải chấp nhận rằng, trong đời này, mỗi người chỉ có thể đi với chúng ta một quãng đường nào đó!
Và cuối cùng, đau lòng nhất là những người đã từng bỏ lỡ.
Đây hầu như là những chia sẻ xuất hiện rất nhiều trên mạng mỗi khi các bạn trẻ cảm thấy áp lực. Sau đó đặt câu cảm thán: "Ôi thật là áp lực đồng trang lứa (peer pressure) quá.
Nghe những lời than thở làm IT cống hiến cho xã hội nhưng thu nhập không bằng cò đất
Đà Lạt có gì cho em nhớ, ô kìa những đồi thông mơ màng và bầu trời xanh trong mơ ước…
Bước bên nhau trong ngày nắng tháng 3, rạng rỡ cười bên đời nhau hạnh phúc
Góc phố thân quen ban mai bình yên…
Tôi nhớ bầu trời xanh đầy thơ mộng, nơi cơn gió thổi mát tầm hồn…
Dân Đà Lạt quá quen với việc 1 ngày chạy qua chạy lại cái hồ Xuân Hương cả chục lần. Bởi nó là trái tim, là trung tâm thành phố mà!
ĐÀ Lạt với đối núi chập chùng đổi thông xanh mướt rãi rát những ngôi biệt thự an mình lặng lẽ tinh mịch
Copyright © 2011 - 2024 Express Magazine. All rights reserved.