Đà Lạt hôm nay bớt lạnh rồi, nắng vàng ấm để đi uống cà phê

Giữa vô vàn quán cafe đẹp của Đà Lạt, mình chọn ghé đến một quán nhỏ nằm ẩn mình dưới một con dốc ở số 9, đường Triệu Việt Vương, quán cà phê của thời Thanh Xuân, vì câu chuyện phía sau thật đáng kể.

Cái tên ấy dễ hiểu bởi nó được tạo ra bởi những người còn rất trẻ. Hơn thế nữa, họ không nghe không nói được….

Một chàng trai Lâm Đồng đã mở quán mục đích cao nhất là giúp những bạn khiếm thính ấy có công việc và sống có ý nghĩa. Các bạn bán trà và cafe là phụ, chính là sản xuất tinh dầu chiết xuất từ cây cỏ Đà Lạt, xà phòng, các sản phẩm đồ handmade… Bởi vậy bước vào quán thoảng thoảng hương thơm rất dễ chịu.

Tuy không thể nghe hay nói nhưng họ giao tiếp với nhau bằng nụ cười và ngôn ngữ kí hiệu hình thể. Khách đến quán thường giao tiếp bằng giấy và bút là chính. Chính vì ít dùng tiếng nói nên quán có một sự yên tĩnh và bình an, khách đến quán muốn nói chuyện cũng tự dưng khẽ miệng hơn.

Quán rộng, trang trí bình dị bằng những món đồ gỗ tái chế, để cỏ cây mọc tự nhiên, có kệ sách và cả một bức tường giấy ghi ra những tâm sự.

Có lúc cả chủ quán lẫn các bạn phục vụ đều ra ngoài, nhưng quán vẫn mở cửa, ai tới cứ việc vào bếp pha trà, cafe, ngồi chơi và bỏ tiền vào hộp trước khi ra về.

Quán cũng không tính phí mà tuỳ tâm sự hài lòng của du khách mà gửi tiền trà.

Có lên Đà Lạt, nếu muốn chút bình yên đúng nghĩa, thử ghé quán cafe của Thời Thanh Xuân nha. Thưởng một tách trà và mang về đôi bánh xà phòng, để lại yêu thương...

Đà Lạt hôm nay bớt lạnh rồi, nắng vàng ấm để đi uống cà phê.

Đội cái mũ giống cô gái Nga ghê, cười thì như Liên Xô được mùa

Nguồn Ngô Như Quỳnh

Bạn thấy bài viết này như thế nào?: 
Average: 10 (1 vote)